Nghe có vẻ đao búa vậy chứ mềnh vừa xem xong bộ phim Mộc phủ phong vân, phiên âm tiếng Hoa là Mu Fu Feng Yun, thấy thật hay.
Từng có cái ác cảm “đồ Trung Quốc” nhưng cái ông đạo diễn này khiến mềnh bị cuốn vào câu truyện của ổng ngay từ mấy tập đầu tiên… cho đến tập 40. Nói chung là thế giới đại đồng mà, cái nào hay thì xoắn lấy nó.
Phim có một số chỗ rõ ràng là “chỉ có phim” mới làm được, vài điểm thắt còn gượng nhưng nói chung cốt truyện khá chặt, xuyên suốt từ tập đầu đến cuối và nhất là vài chỗ… chẳng biết từ chuyên môn là gì, nhưng tạm gọi là climax xem chừng khá “ăn tiền”.
Và cái quan trọng nhất mà mềnh nghĩ là thông điệp của câu truyện là… như cái tựa mềnh ghi: tha thứ đập chết thuyết âm mưu.
Trong câu truyện thường có 4 loại người: người tốt từ A-Z, người xấu từ A-Z, rồi người xấu chuyển sang người tốt, và cuối cùng là người tốt chuyển sang người xấu. Ngoài ra, còn có loại người “bị lợi dụng”, là người tốt nhưng bị lợi dụng thành người xấu, và ngược lại. Đương nhiên nếu tính phim ma thì có thêm vài loại ma nữa, nhưng Mộc phủ phong vân thì không có.
Trong phim này, nhân vật chính có thể gồm hết các thể loại trên, chỉ trừ loại người xấu từ A-Z, í nói là xấu về tâm tính í, chứ ngoại hình thì… chuẩn không cần nắn. Thế nên mới làm cho phim trở nên thú vị. Rồi cái mà nó mang đến cho người xem là một thứ có giá trị vô cùng, nhất là với những đứa hay cay cú như mềnh.
Rảnh hãy xem thử đi, hay đó! search 1 phát ra liền trên mạng, chẳng lẽ phim nào SEO tốt đến thế sao!